Sau khi Chúa Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng thì Người truyền cho các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia. Và trong đêm tối Người cũng đến với các ông. Và trong đêm tối Người cũng đến với các ông. Sáng hôm sau dân chúng mới vỡ lẽ Chúa Giêsu không còn ở đấy với họ nên đã đi tìm Người.
Chỉ cần xin Chúa cho chúng ta có đôi mắt luôn ngạc nhiên trước Chúa, chúng ta sẽ vẫn ở trong gian nan, trong đại dịch này, nhưng tâm thế được bình an; chúng ta vẫn có thể phải đối diện với bất ổn bên ngoài, nhưng chúng ta không rơi vào sợ hãi và tuyệt vọng, vì biết Chúa đang làm những điều kỳ diệu trên cuộc đời mình và cho thế giới này.
Khi có Chúa ở giữa ngôi nhà của chúng ta, ở trong tâm hồn của chúng ta, thì ở đó, nơi căn nhà của chúng ta sẽ có được bình an và yêu thương, có được sự thấu cảm, nhạy bén, có sự nhân từ và lòng thương xót dành cho nhau. Và như vậy, gia đình của chúng ta sẽ được Chúa chúc lành và hạnh phúc.
Vì vậy, hãy đón lấy quà tặng quý giá này mà Thiên Chúa ban tặng cho bạn, và hãy giúp các ông bà của mình sống trong niềm vui, và hy vọng, để các ngài dần hoàn thành lễ tế cuộc đời mình dâng lên Thiên Chúa, và an bình ra đi trong thư thái bình an.
Trong cuộc đời của chúng ta cũng thế, chúng ta sẽ gặp được Đức Kitô Phục Sinh, Đấng đang sống trong cuộc đời của chúng ta, nếu chúng ta có lòng khao khát Chúa, muốn gặp thấy Ngài.
Càng ở nhà nhiều hơn giữa đại dịch, thậm chí ngay tại trong khu cách ly của F1, hay bạn là F0, chúng ta có thời gian nhiều hơn không chỉ cho đời sống gia đình, làm mới lại những tương quan trong các thành viên, biết quan tâm đến nhau hơn…nhưng còn là thời gian dành cho Chúa, gắn kết với Chúa qua những phút giây đọc Lời Chúa và cầu nguyện với Lời Chúa.
Chúa không đòi chúng ta nhiều hơn những gì mà chúng ta đang có, và Chúa cũng chẳng đòi chúng ta chia sẻ cho người khác những gì mà chúng ta không có. Nhưng Chúa biết chúng ta đã có sẵn một trái tim yêu thương mà chính Ngài đã tạo dựng và ban tặng cho chúng ta. Chính trái tim bằng thịt mềm ấy, cũng là trái tim có đủ tự do để yêu thương tha nhân, một trái tim nhạy bén để nhận ra người khác cần gì, thiếu gì để giúp đỡ, chia sẻ.
Những gì mà Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ, cũng là bài học cho chúng ta: Phó thác cho Chúa, và chỉ tìm kiếm mình Chúa, tìm sự trông cậy nơi Chúa để thi hành sứ vụ của mình, và đừng để bị rơi vào những cám dỗ phụ thuộc vào những thứ tùy phụ, những thứ có thể kéo chúng ta vào trong những bất an và làm trệch đi mục tiêu đời mình.
“Anh em đừng sợ…”, đừng sợ những gì xảy đến cho chúng ta trong cuộc đời, cho dẫu có hiểm nguy thế nào đi nữa.
Vì sao? Vì chúng ta có Chúa, Đấng là Thiên Chúa quyền năng và đầy lòng yêu thương con cái Ngài, Đấng có quyền làm cho sự dữ thành điều hữu ích cho chúng ta, Đấng có thể làm cho mọi sự trở nên tốt cho những ai cậy trông Ngài.
Xin Chúa luôn hướng dẫn chúng con, để chúng con có được những thái độ, lối suy nghĩ và hành động như Chúa dạy, để chúng con có được sự khôn ngoan đúng đắn khi nghe theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, nhưng đồng thời chúng con cũng tập cho mình sự đơn sơ, dịu dàng, hiền lành trong khi thi hành phận vụ của chúng con. Amen.
Lạy Chúa, xin cho con trở nên người gieo rắc sự bình an, là người chuyển cầu sự bình an của Chúa đến cho người khác, là người có thể đem bình an đến cho anh chị em con, khi mà nhiều người hôm nay đang thiếu vắng sự bình an nội tâm, không nhận ra sự bình an đích thực khi có Chúa trong cuộc đời của họ. Amen.
Chúa Giêsu không trao quyền năng trên các thần ô uế, khả năng chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền cho đám đông, cho dù họ có đi theo Chúa Giêsu, có nghe Người giảng. Nhưng Chúa Giêsu chỉ trao năng quyền trừ các thần ô uế, quyền chữa lành tật bệnh cho những ai thực sự là môn đệ của Người, là những người do Người tuyển chọn, sống với Người.
Sự kinh ngạc hay ngạc nhiên trước Chúa sẽ làm cho đời sống của chúng ta thêm niềm vui, thêm hạnh phúc, khi mà bất cứ điều gì xảy đến trong cuộc sống, cũng có thể dẫn chúng ta đến sự kinh ngạc trước quyền năng và tình yêu của Chúa, khi Người có thể biến những sự dữ thành điều tốt cho chúng ta hoán cải, biến những điều xem ra không may là cơ hội để chúng ta thay đổi lối sống của mình trong tình yêu của Chúa.
Cả hai thái độ của viên đại đội trưởng và người phụ nữ đã được Chúa Giêsu ban thưởng, và chữa lành, nhờ bởi lòng tin vào Người. “Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con.” Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa.”
Hôm nay, khi mừng kính Trọng Thể Lễ hai Thánh Phêrô và Phaolô Tông đồ, chúng ta được mời gọi để suy niệm cuộc đời và ơn gọi của hai Đấng trong tình thương và kế hoạch của Thiên Chúa: Tình yêu của Thiên Chúa lớn gấn ngàn lần tội lỗi và yếu hèn của con người; và kế hoạch của Thiên Chúa thì quả là tuyệt diệu khác xa với những gì con người nghĩ và hành động.
Ngày hôm nay, khi chúng ta chọn lựa để đi theo Chúa Giêsu, chọn lựa để trở thành những môn đệ của Chúa, phục vụ anh chị em mình…thì những gì gọi là phần thưởng của thế gian xem ra chẳng có, đôi khi chúng ta lại còn bị hiểu lầm, bị hạ nhục, có cả nước mắt, và đối với người đời, xem ra chẳng có gì giắt lưng, chẳng có gì để gọi là vinh hoa, phú quý.
Có thể nói được rằng gia đình, người thân, công danh sự nghiệp là những gì mà mỗi người trong chúng ta đều cảm thấy gắn bó, quan trọng và luôn mong mỏi tìm kiếm. Thế nhưng để có thể bước theo và trở thành môn đệ đích thực của Đức Giê su đòi hỏi chúng ta phải can đảm và có sự chọn lựa dứt khoát thì mới từ bỏ cách triệt để mà đặt Chúa và sứ mạng Ngài trao phó lên trên tất cả mọi sự.
Trong nhiều cảnh huống cuộc đời, đặc biệt những khi chúng ta gặp gian nan, khó khăn, hơn bao giờ hết, chúng ta cần quy hướng về Chúa Giêsu, và đặt nơi Người niềm tin tuyệt đối. Điều này có nghĩa là chúng ta chọn Chúa trên hết tất cả và trong từng hoàn cảnh của cuộc đời, cả những khi khó khăn, lẫn êm đềm hạnh phúc.
Sự quyền năng của Thiên Chúa vẫn luôn ở đó với chúng ta khi chúng ta kêu cầu Ngài cứu giúp, can thiệp. Chỉ cần chúng ta nài xin, chúng ta tin, là Thiên Chúa sẽ ra tay và cứu giúp theo cách của Ngài.
Lạy Chúa, nếu Chúa muốn…”
Trong mọi gian nan, đau khổ, và cả bệnh tật đến với mình, lời cầu nguyện, van nài của của tôi và bạn kêu lên Chúa, xin Ngài ra tay cứu giúp cũng đừng quên mệnh đề đầu tiên này “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn…” hoặc, “Lạy Chúa, nếu điều con xin là đẹp ý Chúa, xin Chúa hãy cho con…”
Ngày hôm nay, mỗi người chúng ta cũng cần lắm “bàn tay của Chúa” ở với chúng ta, ở trong cuộc đời của chúng ta.
Chính “bàn tay Chúa” sẽ không chỉ dẫn chúng ta đi trên con đường ngay chính, nhưng còn đỡ nâng, bồng bế chúng ta qua những lũng sâu, những nẻo đường đầy hiểm nguy gian nan.
Cho dẫu có những người tinh vi đến độ “trái thật tươi ngon”, nhưng bên trong lại thúi ruỗng, đánh lừa được nhiều người, nhưng cuối cùng, trái đó sẽ bộc lộ tất cả, và cho biết con người thật của họ.
Và cũng vậy, người ta cũng sẽ nhìn vào chính đời sống, và những việc chúng ta làm, những kết quả mà chúng ta sinh ra từ hành động của mình, họ sẽ biết “cây” của chúng ta, cây đó tốt hay xấu, cây đó thuộc về Thiên Chúa hay thuộc về ma quỷ.
Cửa hẹp mà Chúa nói đến, trước hết, đó là bỏ đi những cái tôi của mình, cái tôi gây nên những bất ổn, cái tôi cồng kềnh, xấu xa, cái tôi cản trở hành vi hy sinh, cái tôi cản trở yêu thương người khác, cản trở sự tha thứ và lòng thương xót, cái tôi ích kỷ và kiêu ngạo. Khi bỏ đi cái tôi xấu xí trong chúng ta, là chúng ta có cơ hội để đi vào cửa hẹp.
Đáng buồn thay, khuynh hướng hay xét đoán người khác là một điều mà xem ra hầu hết chúng ta ai cũng phải thừa nhận mình có. Sống trong một thế giới xem ra tinh vi, bóc mẽ được nhiều sự việc, cùng với sự hỗ trợ kỹ thuật số, con người ngày nay dễ kết tội, chỉ trích và xét đoán người khác, đến độ việc chỉ trích, xét đoán, kết tội người khác trở nên rất phổ biến, và tràn ngập mạng xã hội.
Con thuyền đó, cũng được hiểu là chính cuộc sống của chúng ta, khi mà cuộc đời của chúng ta bao phen gặp gian nan thử thách, mệt mỏi, và có cả những thất vọng. Những khi ấy, chúng ta cảm thấy muốn ngã quỵ, và hoàn toàn nghĩ rằng mình sẽ “chết”, sẽ thua cuộc trong những nghiệt ngã nào đó đang xảy đến. Thế nhưng, Chúa Giê su vẫn đang ở đàng lái con thuyền cuộc đời của chúng ta.
Đọc bài Tin Mừng hôm nay chúng ta thấy nổi lên những thắc mắc : Tại sao thánh Marcô lại gọi Galilê là biển? Vượt biển luôn là một mối đe dọa rình chờ mà tại sao Chúa lại ngủ say như vậy? Và các môn đệ đã theo Chúa một thời gian rồi, chắc chắn đã tin vào Chúa, thế mà lúc này Chúa Giêsu lại nói các ông chưa có lòng tin?
Thật vậy, không có ai lại vừa đam mê của cải vật chất, dành gần như toàn bộ tâm trí, sức lực của mình để làm giàu, để tích cóp, thu trữ của cải, lại có thể thờ phượng Thiên Chúa, yêu mến Ngài chính đáng và trọn vẹn được. Điều này là không thể. Bởi một khi đã bị lôi kéo vào trong ham muốn giàu có, con người dễ bị ma quỷ cám dỗ để làm những điều bất chính,
Chắc chắn là sự đầu tư vào kho tàng trên trời là điều mà Chúa mong muốn chúng ta thực hiện, bởi nơi đó mới vĩnh cửu, kho tàng đó không bao giờ bị phá hủy hoặc trộm cắp. Còn những gì thuộc trần gian, ngay cả tiền tỷ, triệu phú, bất động sản rất nhiều, hết nơi này đến nơi khác…rồi cũng sẽ không tồn tại, vì chính sự tương đối của nó.
Tha thứ là một hành động của ý muốn mà chỉ có trong cầu nguyện, bạn mới có thể có quyết định và thực hành sự tha thứ với người làm tổn hại, người chống đối, người gây đau khổ, …cho mình. Và bạn chỉ có thể tha thứ cho người khác, khi bạn nhận ra rằng, Thiên Chúa đã tha rất nhiều tội của tôi, vậy lẽ nào, tôi lại không thể tha thứ cho người khác.
Chỉ khi chúng ta tìm Chúa, thì mọi công việc chúng ta làm, cả những việc của Chúa cũng chỉ là cơ hội, là phương tiện để chúng ta thi hành bổn phận như lời kinh mà chúng ta vẫn đọc mỗi ngày: Xin cho danh thánh Cha được vinh hiển, nước Cha được trị đến.