Mùa Vọng gia tăng niềm hy vọng của chúng ta, một niềm hy vọng không làm chúng ta thất vọng. Chúa không bao giờ làm chúng ta thất vọng...
“Này ông Giuse, con cháu Đavít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần” (Mt 1 ,20)
Ngày nay qua mạng truyền thông xã hội như Facebook, Tiktok, Zalo, Youtube, Twitter v.v…
Mùa Vọng là lời mời gọi để nhận ra rằng các biến cố riêng lẻ trong ngày là những gợi ý mà Thiên Chúa ban cho chúng ta, là những dấu chỉ cho thấy sự quan tâm của Ngài dành cho mỗi chúng ta...
“Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng” (Ga 1, 8)
Một vị Thiên Chúa trở nên nhỏ bé như thế chỉ để thương xót và yêu thương.
“Nhưng Thầy nói cho anh em biết: ông Ê-li-a đã đến rồi và họ không nhận ra ông, nhưng đã xử với ông theo ý họ muốn. Con Người cũng sẽ phải đau khổ vì họ như thế.” (Mt 17, 12)
Thiên Chúa không kêu gọi tôi trở nên thành công. Ngài mời gọi tôi tín trung.
"Ông Gioan đến không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: ‘Ông ta bị quỷ ám" (Mt 11, 18)
Gioan sinh ngày 24/ 6/ 1542, trong ngôi làng nhỏ gần thành phố Avila, nước Tây Ban Nha.
Sự chờ đợi của Mùa Vọng dạy chúng ta sống từng bước một, từng chút một. Chờ đợi cũng dạy chúng ta đo lường sự tiến bộ của mình một cách chậm rãi, từ từ.
"Nước trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được" (Mt 11, 12b)
Lucia chào đời tại Syracusas tại thủ đô miền Sicilia, nước Ý trong một gia đình thuộc dòng dõi quý tộc. Dù cha mất sớm, nhưng ngay từ nhỏ Lucia luôn được mẹ dưỡng dục chu đáo, đặc biệt là về đời sống đức tin theo tinh thần Kitô giáo.
Mùa Vọng là một cuộc huấn luyện mãnh liệt hướng chúng ta một cách dứt khoát về Đấng đã đến, Đấng sẽ đến, và Đấng không ngừng đến.
"Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng" (Mt 11, 29)
Mùa Vọng là cuộc hành trình hướng về Bêlem. Ước gì chúng ta để mình được thu hút bởi ánh sáng của Thiên Chúa làm người.
Bước vào Mùa Vọng, nhiều người trong chúng ta đã phải nghĩ đến việc gửi đi những tấm thiệp, mua sắm những món quà, lên chương trình cho những bữa tiệc, những chuyến dã ngoại,…
"Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư nát" (Mt 18, 14)
Chúa đang đến, luôn luôn đang đến. Khi bạn có tai để nghe và có mắt để nhìn, bạn sẽ nhận ra Người vào bất cứ lúc nào trong cuộc đời.
Người bảo: “Này anh, anh đã được tha tội rồi” (Lc 5, 20)
Hình ảnh của Gioan Tẩy Giả khắc khổ, hy sinh đắm mình trong sự gặp gỡ Thiên Chúa nơi hoang địa...
Từ “mùa vọng” có nghĩa là "kỳ vọng". Điều mà Mùa Vọng có thể làm cho chúng ta là tạo ra cảm thức của hy vọng.
"Ông rao giảng rằng: Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người" (Mc 1, 7)
"Người chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt" (Mt 9, 36)
Hoa trái của sự thinh lặng là cầu nguyện, hoa trái của cầu nguyện là đức tin, hoa trái của đức tin là tình yêu, hoa trái của tình yêu là phục vụ, và hoa trái của phục vụ là sự bình an.
Mùa Vọng có hai mục tiêu đều tập trung vào việc Chúa Giêsu đến: lần thứ nhất Người đến giữa chúng ta trong thân phận là một con người, và lần thứ hai Người đến trong vinh quang để kết thúc lịch sử nhân loại...
Mẹ Maria không chỉ nhìn Chúa Giêsu, Mẹ nhìn Bà Isave, nhìn Gioan, nhìn đôi tân hôn ở Cana.... Con hãy có cái nhìn của Mẹ: nhìn Chúa, nhìn người.
“Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: Mừng vui lên hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng Bà” (Lc1, 28)
Ambrosiô chào đời khoảng năm 339, trong một gia đình nghị viên quý tộc tại Trêvêrô, nước Đức. Vì cha mất sớm, nên mẹ cậu đã đưa cả gia đình về định cư tại Rôma.