$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Thời sự
»
»
Suy tư văn hóa

Có những nỗi đau...đọc xong muốn khóc: VỢ LỊM CHẾT TRÊN TAY CHỒNG TRÊN ĐƯỜNG ĐI LẤY BÔNG BÁN TẾT.

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 445 | Cật nhập lần cuối: 1/15/2020 4:20:50 PM | RSS

Có những nỗi đau...đọc xong  muốn khóc: VỢ LỊM CHẾT TRÊN TAY CHỒNG TRÊN ĐƯỜNG ĐI LẤY BÔNG BÁN TẾT.Đôi vợ chồng về miệt vườn xứ hoa Cái Mơn, Bến Tre nhận hơn 700 chậu vạn thọ về TP.HCM bán. Nửa đường người vợ đột quỵ, lịm dần rồi ra đi mãi mãi trên tay chồng, bỏ lại một mùa hoa tết chưa kịp cập bến.

Ra đi trong vòng tay chồng, không biết trước, không kịp giã từ.

Ngày 10-1, vợ chồng anh Phạm Hoàng Phương (37 tuổi, ngụ quận Thủ Đức) lên xe về miệt vườn xứ hoa Cái Mơn, tỉnh Bến Tre chọn những chậu vạn thọ về bán dịp tết. Họ lựa được 700 chậu hoa ưng ý, nào ngờ nửa đường trở về lại TP.HCM thì bi kịch ập đến.

Chị L.T.D. (34 tuổi, quê tỉnh Vĩnh Long, vợ anh Phương) bất ngờ than mệt, đau đầu. Tưởng vợ đói bụng nên chồng yêu cầu tài xế tấp vào một quán ăn ven đường để ăn, nghỉ ngơi. Chỉ vài phút sau, cơn đau đầu dữ dội khiến chị D. gục vào vai chồng. Những phút cuối cùng chị chỉ kịp bật lên tiếng thều thào: "Anh ơi cứu em".

Anh Phương hoảng hốt đưa vợ đến trạm xá gần nhất cấp cứu, sau đó chị được chuyển lên bệnh viện tuyến trên. Tại đây, bác sĩ thông báo chị D. bị đứt hết các mạch máu, mọi can thiệp vô phương và đành thông báo thời gian tử vong của vợ anh.

Người chồng ngã khuỵu. Anh ở lại đưa thi thể về gia đình vợ ở Vĩnh Long lo hậu sự, còn số vạn thọ được tài xế đưa về TP.HCM. Đôi vợ chồng mới kết hôn được hơn một năm rưỡi, bao ấp ủ dự định về con cái.

Có những nỗi đau...đọc xong  muốn khóc: VỢ LỊM CHẾT TRÊN TAY CHỒNG TRÊN ĐƯỜNG ĐI LẤY BÔNG BÁN TẾT.Lo xong tang lễ cho vợ, anh Phương ngược lên TP.HCM với số bông mà lúc chị còn sống hai người tính kiếm ít đồng lời, sắm sửa cho cái tết thêm tươm tất.

Lần đầu tiên vợ chồng đi lấy hoa chung, cũng là lần cuối chết trên đường mưu sinh

Anh Phạm Hoàng Tuấn (44 tuổi, ngụ quận Thủ Đức, anh ruột anh Phương) cho biết thấy em dâu mất, tang gia bối rối, ngày ngày anh trông phụ bán bông.
"Từ ngày vợ mất, nó cứ lâu lâu nghĩ tới là khóc, xong rồi vuốt nước mắt bật dậy đi bán bông tiếp. Nhiều khi khách gọi mua bông mà nó cứ thẫn thờ như người mất hồn", anh Tuấn chia sẻ. (

Trích từ báo tuổi trẻ online)

****

Vậy đó, nếu đặt mình vào tình cảnh của anh Phương...giờ đang ở lại với biết bao nỗi buồn ngổn ngang...tôi sẽ ra sao, hay đã ngã quỵ?
Còn anh, anh đã phải đi tiếp chặng đường một mình..nặng lòng với nước mắt trong tim, có khi chảy ra ngoài, lắm khi chảy ngược vào trong, dâng lên nỗi ứ nghẹn.
Những chậu hoa rực rỡ trước mặt...nhưng trong anh dường như là cả màu đen tối, với những cánh hoa rũ xuống, ngả sang màu tím..hoặc đã đen!
Cầu nguyện cho anh vững bước và cả người vợ đã ra đi được yên nghỉ trong vòng tay Thượng Đế- mà tôi gọi đó là Thiên Chúa.
Cầu nguyện luôn cho cả những ai đang đau khổ...đang mất mát...đang ngã quỵ vì muôn vàn nỗi đau từ gia đình, con cái, hay chồng/ vợ ...đang khóc.
Và rồi,
cũng cầu nguyện cho những ai đang phí phạm cuộc đời, tuổi trẻ của mình khi sống không mục đích, chỉ hưởng thụ...và vô tâm với bao vất vả của cha mẹ, của người khác...
Cuộc sống này, chúng ta luôn nợ nhau...một sự liên kết...nợ nhau những cánh hoa yêu thương...
Đừng nghĩ chúng ta là những cá thể riêng lẻ...chẳng lệ thuộc nhau...chẳng cần đến nhau, chẳng biết gì nhau cho dù ở ngàn cách vạn dặm,
nhưng chúng ta,
mỗi người là chuỗi mắt xích...để nối những yêu thương, để làm vơi bớt nỗi đau của nhau,
để thấy yêu thương ở ngay bên cạnh người mình chung sống và gặp gỡ.


Nt. Teresa Ngọc Lễ, OP