“Yêu là chết…” – ai đã từng bảo thế,
“Vì cho nhiều mà chẳng nhận bao nhiêu”
Đời dối gian, người phản trắc thật nhiều,
“Cho đi”… ắt sẽ là thua lỗ !
*
Bền chắc mấy, sẽ có ngày sụp đổ
Trước phũ phàng, giống tố của thời gian,
Còn gì đâu lời ước hẹn đá vàng
Đã tan biến vào không gian vô tận !
*
Ngài dạy con : Mọi sự đều hữu hạn,
Tồn tại chăng là ĐỨC ÁI cao vời,
Là yêu thương, là phục vụ vui tươi,
“Cho đi” sẽ không bao giờ thua lỗ !
*
Yêu thương sẽ không bao giờ tủi hổ,
Dù trần gian có tệ bạc, vô ơn,
Dù chiến tranh, dù tang tóc, oán hờn…
Yêu thương sẽ làm dịu êm tất cả !
*
Đời muôn mặt, nào biết đâu chân, giả ?
Đời mênh mông sao biết nẻo đi về ?
Đời chìm sâu trong muôn nỗi đam mê,
Thuốc “Yêu thương “ sẽ dẫn về nẻo chính !
*
Dù danh vọng đã lên cao tuyệt đỉnh,
Thiếu yêu thương, đời nghĩa lý gì đâu ?
Dù nhọc lao trong cuốc bẫm cày sâu,
Có yêu thương, đời bừng lên rạng rỡ !
*
Hy vọng lên, dù giữa đời bể khổ,
Chìa khóa Yêu thương sẽ mở mọi cõi lòng,
Sẽ nối liền lục địa với đại dương,
Tình nhân loại thăng hoa trong vĩnh cửu !
*
YÊU LÀ SỐNG, là vượt qua cõi chết
Của ghét ghen, ích kỷ với oán hờn
Để thổi luồng sinh khí khắp muôn phương
Trong phục vụ, thứ tha, vô vị lợi…
*
Ngài đã đến, Đấng trần gian mong đợi
Để một đời – làm nhân chứng yêu thương
Xin tình Ngài như ánh sáng soi đường
Cho con biết sống yêu thương mãi mãi…
*
Tình Dâng Hiến - Mây Trắng