ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ
*
Đến một lúc nào đó,
Những gì mình đã nhọc công tìm kiếm
Bỗng trở nên thừa thãi vô cùng,
Chỉ còn một mục tiêu theo đuổi :
Ý Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Giữa trần gian tang thương biến đổi,
Khi lòng người bất trắc khôn dò,
Còn một điều khiến ta vững dạ:
Tin Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Khi những món cao lương mỹ vị
Chỉ làm ta chán ngán ê hề,
Thì vẫn còn món ăn hấp dẫn:
Mình Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Ngôn ngữ trần gian trở nên trống rỗng,
Ta lắng nghe mà chẳng hiểu điều gì,
Thì vẫn có ngôn từ ban sự sống :
Lời Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Tiếng chê bai không làm nao núng,
Lời ngợi ca chẳng thấm vào hồn,
Ta còn mải dõi theo lộ trình khúc khuỷu :
Đường Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Bỗng dưng Ta bàng hoàng khi hiểu,
Bước theo Ngài không chút dễ dàng,
Nhưng vẫn luôn quyết tâm tự nhủ :
Theo Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Ta sẽ nhìn, sẽ nhìn thấy rõ :
Bao biến cố to nhỏ trong đời,
Đều có một điểm chung xuất phát :
Tay Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Sẽ chẳng còn quá khứ tương lai,
Cũng không còn buồn vui sướng khổ,
Một điều thôi, một điều quá đủ :
Tình Ngài.
*
Đến một lúc nào đó,
Sẽ không còn kiếm tìm hạnh phúc,
Mà tâm hồn hoan hưởng tròn đầy,
Ta mở mắt thấy toàn ánh sáng :
Trong Ngài.
*
Tình Dâng Hiến - Mây Trắng