(Cảm hứng từ Mt 14, 25-27; Ga 15,2)
Chính Ngài đó, giữa màn đêm tăm tối,
Chập chờn như một bóng ma trơi
Trên mặt biển, đã làm con bối rối :
“Ôi vận xui!” trống ngực đập liên hồi !
*
Chính Ngài đó, người làm vườn cắt tỉa
Những cành sâu, con đổ lệ tiếc thương,
Đêm lạnh về, nỗi đau càng thấm thía
Thêm xót xa bao vương vấn đời thường…
*
Chính Ngài đó, ly thuốc nào đắng đót
Mà bên ngoài lại duyên dáng màu hồng !
Nhưng cũng chính Ngài, viên kẹo nào mật ngọt
Bồi dưỡng con những ngày tháng long đong…
*
Chính Ngài đó, nắm đầu dây vận mệnh
Đạo diễn đời con, một kiếp phù du !
Chính Ngài đó, niềm đau và hạnh phúc,
Bình minh nắng tươi và đêm tối âm u…
*
Tình Dâng Hiến - Mây Trắng