$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Cộng đoàn
»

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thương

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 399 | Cật nhập lần cuối: 11/6/2021 2:29:39 PM | RSS

Trong bất kỳ trận chiến nào, người đội trưởng luôn là người mang trong mình nhiều trọng trách do phận vụ đòi hỏi. Thế nên, những vất vả hy sinh không thể thiếu, nhưng luôn ẩn giấu, khó nhận diện.

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thươngMột đội trưởng đảm nhận điều phối người- công việc, dù đêm đã khuya, hay lúc mặt trời đã sáng, chị vẫn phải luôn là người nhận lệnh và chuyển lệnh, thông báo, điều phối người và việc. “Các chiến sĩ yêu quý ui, sáng mai chúng lên đường lúc 6h30 nhé. Tất cả chúng ta lên đường luôn, vì từ nay mình sẽ không nhập dữ liệu ban đêm nữa. Nếu có, là từ sáng tới 9 hoặc 10 giờ đêm thôi.” Hay những tin nhắn vội, vì phía trên gửi xuống vội “Sáng nay, 7h00 Sr. Chang MTGXL sẽ gặp Bác Hoa để nhận việc mới, vì vậy, Sr. Chang sẽ không đi lấy mẫu nhé. Thanks”. Ngắn gọn, đủ để truyền tải việc, nhưng cũng vẫn tràn đầy yêu thương, chia sẻ. Dù là đội trưởng phân công, nhưng Sr. Thúy, ĐMTT- cảm động chia sẻ cùng nhóm “Quý Chị thân yêu, em cảm thấy rất hạnh phúc vì sự sẵn lòng của các chị. Bất cứ khi nào em hô lên “Trung tâm Y Tế cần 2 sơ ở khu cách ly này, 1 sơ ở khu cách ly kia, hay cần sơ này đi lấy mẫu ở chỗ nọ, ... các chị đều hăng hái giơ tay “Em.” “Em đi chị ơi!” Trong vai trò là nhóm trưởng bất đắc dĩ, em thật sự cảm kích sự dấn thân của các chị. Em cảm ơn các chị thật thật nhiều, có lẽ lời nói lúc này không quan trọng nữa. Chỉ có ánh mắt long lanh và sự cảm nhận thật sâu tận đáy lòng là nhận ra ngay được sự hiện diện của Chúa đang ở trong ta mà thôi. Mong chị em mình luôn bình an.” Vì là đội trưởng, nên hầu như việc nào cần là có mặt để công việc được xuôi thuận “Không được tham gia vào đội nào hết, mà lại phải biết hết các đội,” chị kể. Và rồi có sẵn tính hài hước, nhưng cũng có lúc không thể kềm lòng để thốt lên “Quân của em đang bị chia 5 xẻ 7 hết rồi…hic… hic”

Một nữ tu, vừa là nhóm trưởng, nhưng từ khi được tin tưởng sau lần kiểm tra lấy mẫu cho chính bác sĩ, Sr. Mỹ Lệ, O.P được giao hẳn nhiệm vụ là đội trưởng của đội lấy mẫu. Nhận nhiệm vụ, chị bắt đầu lăn vào công việc một cách thuần thục, với tất cả tinh thần và trách nhiệm, liên lạc trực tiếp với các địa phương và dẫn quân của mình đi lấy mẫu ngay trong ngày đầu thực hiện nhiệm vụ mới như các chị khác kể lại “Đội Trưởng em hôm nay dẫn quân đi 3 phường rải quân 3 điểm và đội trưởng cùng với Kiều Ngân đi đánh điểm lẻ cách ly tại nhà. Hoàn thành tốt nhiệm vụ đưa quân về và đã được nghỉ ăn cơm”. Còn chị tâm sự “Sáng nay trong bài đọc của Thánh Lễ, em nghe Môsê than thở với Chúa về gánh nặng Ông phải mang vì dân mà Ông chẳng sinh ra. Em thấy tâm tình của em, một đội trưởng cũng giống vậy đó. Em cảm thấy lo âu vì phải tự dẫn quân đi, tự liên lạc với các phường và trung tâm y tế phường để nắm bắt số liệu, báo cáo cấp trên, rồi xin dụng cụ đem đi đánh ‘giặc virus corona’. Có những cái khó xảy đến trong khi thực hiện công việc…nhưng rồi cũng hoàn thành.” Và chị thừa nhận, “Đội Trưởng vất vả hơn lính, vì khi đã kết thúc công việc trong ngày, phải tổng kết số liệu báo cáo và gọi điện liên lạc lấy số liệu dự kiến ngày mai.” Và có ngày người đội trưởng ấy phải dẫn nhóm đội của mình đi lấy mẫu 5 phường. Vừa xong việc và về đến trung tâm, lại có cuộc gọi “Sơ ơi bên con vừa nhận kết quả dương tính bây giờ phải lấy mẫu ngay chùm này 10 người.” Vậy là chưa kịp nghỉ ngơi, cơm trưa, dù đã hơn 1 giờ chiều, chị đội trưởng lại cùng nhóm lên đường, tiếp tục trong đồ bảo hộ và thời tiết nóng, mà chị gửi qua tin nhắn “Hôm nay trời nắng nóng đến độ đội muốn kiệt sức luôn.” Nhưng dù khó khăn, dù mệt, dù xem ra trong một vị trí chẳng phải để hãnh diện, lại có phần mệt nhọc hơn, hy sinh âm thầm hơn, chị cho biết “Lúc nào cũng phải sẵn sàng, lên đường bất cứ lúc nào Chị ạ. Tạ ơn Chúa, bây giờ em thấm lắm và tự nhủ mình ‘Cứ sẵn sàng, còn Chúa, Ngài sẽ dẫn đường và làm cho mọi sự được hoàn thành tốt đẹp!”

Còn lại có một ban còn khá thầm lặng hơn nữa trong vị trí, nhưng lại rất cần thiết cho những “chiến sĩ” khi trở về khu lưu trú bệnh nhân Dòng Gioan Thiên Chúa: ban hậu cần. Gọi là ban nhưng cũng chỉ là hai chị, một đội trưởng và một đội phó. Thế nên, công việc trong từng ngày của hai chị là cứ mãi đi lên, rồi lại đi xuống các tầng lầu để thu dọn vệ sinh, khử khuẩn môi trường, chuẩn bị bữa ăn sáng, trưa, tối, thậm chí chờ đợi các chị em “chiến binh” trở về dù đã thật khuya…Dù mệt, nhưng hai chị vẫn cố tạo niềm vui, đáp ứng những gì các “nữ tu- chiến sĩ” cần khi đã về nhà. Ngay cả khi các chị vẫn chưa về nhà, ban hậu cần nhắn tin trong nhóm “Các chị ơi, về chưa. Mời các chị về dùng cơm nè. Cơm ngon cùng nhiều rau và có một em bánh tiêu nóng hổi nữa.” Thương hết sức. Với công việc suốt ngày, xem ra thật nhẹ nhàng, nhưng lại hao tổn nhiều sức khỏe, cũng khiến các chị mệt, nhưng cả đội trưởng lẫn đội phó hậu cần chẳng than thở, chỉ khẽ nhắn tin nói nhỏ “Linh và Vân ở nhà chỉ mong có thuốc chống mỏi chân thôi nè!”

MVTT Giáo phận Xuân Lộc.

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thương

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thươngNhững nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thương

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thương

Những nữ tu- đội trưởng hy sinh thầm lặng vì yêu thương