$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Đào tạo
»
»
Từ Trái Tim Đến Trái Tim

CHÚT LẶNG

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 104 | Cật nhập lần cuối: 2/23/2023 10:13:17 PM | RSS

CHÚT LẶNG

CHÚT LẶNG

“Tình thương Chúa làm cho con hoan lạc. Ơn Chúa vô vàn làm cho con ngỡ ngàng xiết bao”.

Thật thế, hành trình bước theo Đức Kitô trong linh đạo dòng nữ Đaminh Thánh Tâm của con luôn chất chứa niềm vui, hạnh phúc, ngạc nhiên nhưng cũng không thiếu những lúc khó khăn, thử thách.

Thời gian Ba năm khấn quả thật không dài so với đời người nhưng chừng ấy cũng đủ để con cảm nghiệm được tình thương, sự quan tâm chăm sóc, dạy dỗ của Bề Trên, quý Dì Giáo và nơi chị em dành cho con. Có những lúc tưởng chừng như con được Thiên Chúa cõng trên vai, được Thiên Chúa nâng niu. Đó có thể là lúc mọi tương quan của con với chị em được triển nở, mọi người hiểu nhau và làm việc hợp với nhau, đời sống cầu nguyện sốt sắng. Nhưng cuộc đời đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió như thế! Nhiều lúc con cảm thấy một chút thất vọng, hụt hẫng. Khi chị em chưa hiểu nhau đủ nên xảy ra những va chạm, rồi làm việc chưa được tốt, đời sống cầu nguyện có lần cũng đã khô khan có lúc trách Chúa tại sao, tại sao con lại chịu những điều như thế! Có lúc giận Chúa vì con đã cố gắng rồi sao Chúa không ban ơn cho con và những việc khác... Rất nhiều biến cố trong cuộc sống làm đức tin mỏng manh của con bị chao đảo.

Nhìn vào thực tế ngày hôm nay, cuộc sống đang tấp nập, hối hả, nhộn nhịp bỗng chựng lại, nhà nào ở nhà nấy, không tụ tập đông người và đối với con đây thực sự là thời gian buồn. Buồn không phải vì những lý do con vừa kể trên, nhưng con buồn vì không còn được tham dự Thánh Lễ mỗi ngày, con không được rước Thánh Thể trực tiếp mà chỉ kết hợp với Chúa qua lời kinh rước Lễ thiêng liêng, điều tưởng chừng như ngày nào cũng có nhưng nay chợt mất. Khi chứng kiến những điều đó, có người cho rằng Thiên Chúa đang ngủ quên, Ngài đang đi vắng một nơi nào đó hay thậm chí có người cho rằng Thiên Chúa đang trừng phạt vì loài người quá tội lỗi. Thế nhưng, trong bóng đêm của sự sợ hãi, trong những khắc khoải của những cơn khát chưa được lấp đầy đó mỗi người vẫn nghe có tiếng nói tha thiết vọng lại đầy sự trấn an và che chở: “Cứ yên tâm, Thầy đây, đừng sợ” (Mc 6,50)

Cứ yên tâm, đừng sợ là những gì Đức Giêsu nói với mỗi người và với con lúc này, Người vẫn ở đó chung vai gánh vác những đớn đau khổ lụy với nhân loại. Người vẫn ở trên thuyền để cùng nhân loại chèo chống con thuyền dịch bệnh đang chao đảo đến bến bờ bình an. Người vẫn ở đó cùng nhân loại bước qua những bế tắc khốn cùng của cơn đại dịch đang ngày đêm vây bủa con người. Điều cần làm của mỗi người và con bây giờ là đừng để niềm cậy trông của chúng ta trôi vào túng quẫn, đừng để niềm hy vọng của chúng ta bị phai màu, đừng để sự sợ hãi làm chúng ta đánh mất đi cốt lõi của niềm tin.

Bóng tối không bao giờ là đích cuối cùng, đau khổ bệnh tật chưa thể là ngõ cụt. “Với con mắt đức tin, chúng ta có thể thấy ánh sáng mà Chúa Thánh Thần luôn luôn chiếu dọi giữa bóng tối” (xc. Evangelii Gaudium, số 84). Trong đêm tối, mỗi người được soi dọi để nhìn rõ hơn và thật hơn về các giá trị của sự sống và thân phận con người. Chính lúc mọi người tưởng chừng đời sống đức tin bị mai một khi không thể đến nhà thờ tham dự Thánh lễ, thì cũng là lúc đức tin của chúng ta mạnh mẽ nhất, bởi đức tin trong lúc ngặt nghèo nhất là đức tin kiên vững nhất. Sống tương quan cá vị với Chúa ta sẽ thấy tâm hồn lắng đọng hơn, lời cầu nguyện sẽ tha thiết và tín thác hơn, lòng mến sẽ chân thành và thật hơn. Khi ấy ta sẽ cảm nhận được rằng dịch bệnh không còn là nỗi ám ảnh cho toàn nhân loại nhưng là “lối về” đầy sự sáng tạo tích cực cho một cuộc sống mới. Và chắc chắn trong niềm tin vào Chúa Phục Sinh bình an sẽ lại đến ngay trong thử thách, hạnh phúc sẽ lại tìm về khi những mất mát qua đi.

Trở về với đời sống dâng hiến của mình, con cảm thấy rằng đời sống thánh hiến đòi hỏi một sự dâng hiến trọn vẹn hoàn toàn cho Thiên Chúa. Và cho dù con có bất xứng, với lòng tin, con vẫn xác quyết Ngài luôn bên con cách này cách khác, qua người này người khác để hướng dẫn, chỉ bảo và chăm sóc cho con. Điều đó làm cho con cảm nhận rõ nét hơn tình yêu vô điều kiện mà Thiên Chúa đã trao ban cho con. Nhìn lại chặng đường đã qua, một lần nữa với sự tự do và xác quyết của mình, con xin được tiếp tục theo Chúa nơi Hội Dòng.

Nt. Anna Bùi Thị Thùy Duyên