$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Đào tạo
»

AI “LƯỚI” AI?

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 297 | Cật nhập lần cuối: 10/31/2021 9:09:07 PM | RSS

AI “LƯỚI” AI?

- Allô, Kha hả?

- Ừ…

Kha chưa kịp dứt tiếng thì Trân vội vàng:

- Qua chỗ tớ nhen.

- Có chi gấp vậy?

- Thì cứ qua đây!

Trân cúp máy. Nước mắt chực trên khoé mắt Trân như chỉ đợi gặp một người thân là vỡ trào ra.

Kha là thằng bạn thuở còn “mút chung một cây kem” của Trân, nên hai đứa rất hiểu nhau dù mỗi đứa bây giờ sống ở môi trường khác hẳn nhau. Trân đã đi tu được gần mười năm, còn Kha, tốt nghiệp đại học, đi làm và sắp lập gia đình.

Kha đến.

Trân vào đề ngay.

- Tớ muốn nghỉ tu!

- Sao vậy?

- Tớ đã trật đường ray… bây giờ … ê chề, mỏi mệt… và dường như không đủ sức quay về…

- Giờ tớ giúp gì được cho cậu?

Trân im lặng thật lâu. Nước mắt Trân cứ thoải mái rơi dài trên gò má cao. Trân mím chặt môi cho thấm hết nỗi đau nào đó mà Kha không thể hiểu…

- Cầu nguyện cho tớ!

- Trời, bà Sơ mà nhờ thằng này cầu nguyện sao? Kinh không đọc, lễ “quên” đi, sao Chúa nhậm lời?

- Sao Kha bỏ Chúa?

- Kha không biết, có thể là cuộc sống, có thể là công việc, có thể là bạn bè… nhưng Kha tin một ngày nào đó Kha sẽ trở về.

Nghe hai từ “trở về”, Trân rụt vai rùng mình như nhớ điều gì. Trân thầm mong mình sẽ làm gì đó để “đánh cá người” là lũ bạn của Trân. Chẳng hiểu sao tụi nó bỏ lễ cả đám! Thế mà lúc này… Trân… thật bi đát! Mọi ước nguyện thánh thiện đã biến đâu mất khi Trân quên gắn chặt đời mình với Đấng là nguồn thánh thiện…

Hai đứa lại lặng thinh.

Chợt Kha cất tiếng:

- Có lẽ chúa nhật này mình sẽ đi lễ cầu nguyện cho cậu. Mình nhớ lời cậu đã nói trong ngày cậu chia tay tụi mình để vào dòng: “Trân tin là Chúa đã gọi Trân đi tu”. Bây giờ mình muốn nói với cậu rằng: mình tin là Chúa muốn cậu tiếp tục con đường này. Vững lên! Cuộc sống nào chẳng khó khăn. Mọi sự rồi sẽ qua.

Kha về.

Còn một mình trong phòng khách, Trân tự mỉa mai chính mình: “Trân, cuối cùng thì ai ‘lưới’ ai đó?”

Trân cảm thấy thật xấu hổ cho mình và cũng hạnh phúc cho mình. Có lẽ chính lúc này Trân nhận ra Chúa mới là Vị Ngư Phủ tài tình. Người đã “lưới” cả Kha và Trân trong lưới tình yêu và sự quan phòng của Người.

Trân không biết tình bạn Kha dành cho Trân có đủ sức giúp Kha vượt qua mọi rào cản cuộc sống thế tục mà trở về và cầu nguyện cho Trân không. Và Trân cũng không biết lời nhắc nhở của Kha về ơn gọi của Trân có giúp Trân đứng dậy không. Dù sao trong lòng Trân vẫn tràn lên một niềm hy vọng bởi khi con người dường như thất vọng thì chỉ cần một ánh nhìn trông cậy hướng lên Thiên Chúa, Đấng vẫn giang tay chờ đón, sẽ nhận lời kêu xin.

Nt. Teresa Mỹ Châu