YÊU VÀ SỐNG
*
Chị Catarina hỡi, cho em hỏi đôi điều:
Có phải theo Chúa nói nhiều mới là yêu?
Lucia hỡi, em ơi, nào có vậy!
Chị đã sống, đã yêu một đời
Và một thời là để sống và yêu.
Yêu là yêu một đời
Và đời là thời để yêu.
Chị có yêu một đời
Quy chỉ vì Đấng đã chết vì yêu.
Vậy, Chị đã yêu Chúa thế nào?
À thì…
Chị yêu Chúa chẳng vụ nhiều lời,
Chỉ nhìn ngắm Chúa thế thôi cũng vừa.
Chúa biết tường lòng mến Chị say sưa
Chúa cũng hay lời nói sao cho vừa.
Rồi… rồi sao nữa Chị?
Nguyện một đời kết thành thơ cầu nguyện,
Vần hy sinh lòng khổ chế vươn cao,
Dâng trái tim yêu mến Chúa dạt dào,
Mắt thấu nhìn hồn nhân thế xa xăm.
Mỗi giây phút sống sao cho vuông tròn
Chắt nhặt điều tốt nói những điều hay,
Được giãi bày trong phục vụ ân cần,
Và thương người như thể thương thân
Vì sự sống nào có trong tay mình.
Nhưng, em ơi tình yêu sao kể xiết!
Chỉ thế thôi thì có đáng là gì
Khi nhìn lại ân ban Đấng Thánh Hóa
Chỉ vì yêu Ngài hóa thánh nên ta.
Vậy
Chị ơi, tình yêu thật vi diệu
Yêu là liều dù sẽ gặp gian truân,
Sẽ chiến đấu trong gian khổ muôn phần
Nhưng có Chúa nào có ngần ngại chi.
Tập sinh Thanh Nhi