$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Sứ vụ
»

CHUYỆN NHỮNG CÂY ĐÀN

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 201 | Cật nhập lần cuối: 9/3/2022 2:53:44 PM | RSS

CHUYỆN NHỮNG CÂY ĐÀN

TẬP 1

Năm 1990, tôi 10 tuổi.

Tôi thưa Cha: Cha ơi, mua cho con cây đàn vì con đang bắt đầu học đàn đó.

Cha xuống Ký túc xá thăm tơi và dẫn tôi đi mua đàn. Lúc đó tôi chẳng biết Casino là sao mà Yamaha là gì, chỉ biết là Cha đã mua cho tôi cây đàn tốt nhất - YAMAHA PRS 510, giá 5 triệu rưỡi thời đó. Tôi thích thú và hãnh diện vô cùng… 24 năm sau.

Tôi gọi điện về hỏi Chị gái: Cây đàn của em ra sao rồi nhỉ?

Chị bảo: Em có muốn bán cây đàn đàn không, rồi bù tiền thêm mua cây cho tốt mà chơi?

… Tôi xua tay ngay lập tức.

… Cây đàn ấy đã trở thành kỷ vật! Các nốt đàn đã ngả màu sau 24 năm “chu du” từ tôi, qua anh tôi, đến chị tôi, và cả cháu tôi. Âm thanh vẫn còn tốt. Nó chỉ bị liệt một nốt La. Tôi muốn mang đi sửa, rồi lại thôi.

... Dường như trong bất cứ mọi sự, luôn có cái gì đó là bất tồn, là không trọn vẹn. Cha tôi đã ra đi được hơn 6 năm. Đó là sự bất tồn lớn nhất của thân phận con người.

TẬP 2

Bạn biết tôi thích cây đàn organ lắm, chẳng phải tôi tài nghệ chi, chỉ là lúc nào buồn thì vừa đàn vừa hát nghêu ngao.

Nhà bạn mở Garage Sale để gây quỹ xây Nhà thờ, ai đó mang tới cho cây đàn cũ. Bạn “lượm” và cất dành cho tơi. Mấy hôm sau bạn lại “lượm” thêm cái giá gác sách (í mà quên, cái gác sách không vừa với cây đàn bạn ạ).

Dù sao tôi cũng hí ha hí hửng vô cùng. Cây đàn cũ thật, nhưng vẫn giúp tôi nghêu ngao được. Đời lữ hành Đa Minh, thế là vui rồi.

... Trong nhiều cái bất tồn của của cuộc đời, có những thứ vĩnh cửu. Đó là tình thương quý, tình bằng hữu mà những quan tâm nho nhỏ cũng làm lòng ta vui rất vui.

Nt. Têrêsa Mỹ Châu