$('.body .wrap-content .nhomtintuc').each(function() { $(this).find('header').insertBefore($(this).find('.img')).addClass('row p-2'); }); $(".body .wrap-content .nhomtintuc .card").removeClass("flex-sm-row"); $(".trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh header").insertBefore('.trangchu .wrap-content .ct13960 .tinchinh .tomtat'); $('.desktopversion header .navbar').removeClass("bg-success text-light").addClass("bg-light text-dark"); $('.desktopversion header .navbar .nav-pr').removeClass("text-light").addClass("text-dark");
»
Sứ vụ
»

NGÀY ẤY - THƯƠNG LẮM

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 315 | Cật nhập lần cuối: 11/1/2021 10:08:21 AM | RSS

NGÀY ẤY ….THƯƠNG LẮM!

Ngày ấy,

- thương lắm, người dân chúng ta phải gồng mình đối phó với đại dịch! Mọi nỗ lực đã đổ ra, bao người đã cùng chung tay, chung lòng, chung sức diệt dịch, nhưng sao cột mốc báo số người tăng nhiễm Covid cứ lên mãi, lên hoài! Người già, thanh niên, thanh nữ, trẻ nhỏ…tất cả đều mơ về một ngày thanh bình - không Covid trên Đất Việt như những năm tháng trước đây.
- thương lắm, người Việt mình, trong hoàn cảnh khắc nghiệt của dịch bệnh đã không để câu tục ngữ của cha ông: “lá lành đùm lá rách” yên vị trên trang sách trong thư viện nhưng đựơc thực hiện sống động trong đời thường: người chưa nhiễm Covid đang hết tình săn sóc, giúp đỡ người bị nhiễm; người đang thiếu của ăn sẵn sàng xan bớt cho người không còn gì để ăn… và nhiều nhiều nữa những hình thức nâng đỡ, sẻ chia, trợ giúp đồng bào trong thời khốn khổ.
- thương lắm, ngày chị em tại Trụ sở Trung ương Hội dòng chung phận “phong tỏa-cách ly y tế” cùng cư dân Khu phố 9, phường Tân Biên, Biên Hòa: mọi hình thức sinh hoạt tiếp xúc với bên ngoài đều hạn chế tới mức gần như hoàn toàn! Thương, vì trong hoàn cảnh khó khăn này, chị em lại nhận được sự trợ giúp nhiệt tình của quý ân nhân, sự hỗ trợ tận tình của quý Cha Chánh xứ giáo xứ Thánh Tâm-Hố Nai, Cha Chánh xứ giáo xứ Xuân Bình-Xuân Lộc; nhờ đó những “chuyến xe nghĩa tình – chất đầy lương thực – làm yên ấm lòng người” đã đến với Hội dòng và từ Hội dòng được chuyển trao đến các anh chị em trong vùng cách ly-phong tỏa.
- thương lắm, biết bao người vì sự sống đồng bào, vì an bình xã hội đã sẵn sàng rời khỏi chốn ở an toàn, mái ấm gia đình và từ giã người thân để lao vào trận chiến sống còn chống Covid -19.
- thương lắm, những anh chị em di dân đã quyết định vượt đường dài trở về quê, chấp nhận cảnh sống cực hơn, nghèo khổ hơn; miễn là được góp phần cứu nguy và cũng là đáp nghĩa với người phố thị trong cơn hoạn nạn.
- thương lắm, những linh mục, những nam nữ tu sĩ đã liều thân theo gương Con Chúa Làm Người, đến trú ngụ tại vùng có nguy cơ lây nhiễm cao và sẵn sàng chấp nhận chung phận F0 và “bị người xa lánh” cùng với những anh chị em đang phải giam mình tại khu cách ly.
- thương lắm, những nữ tu giáo viên mầm non, trong đó có các chị em Đa Minh Thánh Tâm, đã sẵn sàng khoác áo “chiến binh trắng - xanh” để tham gia chiến trận cứu người – cứu quốc - diệt Covid; dù biết rõ rằng: kỹ năng chuyên môn và khả năng phòng vệ của mình là rất giới hạn. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh xã hội lâm nguy, các chị em đã liều thân nhập cuộc với “kỹ năng của Thánh Thần” và “chuyên môn Đức Ái Kitô giáo”; chiến trận Covid Biên Hòa – Đồng Nai dường như đang dịu lại không phải vì các “chiến binh nữ tu” đã khống chế được mầm bệnh, nhưng đã khơi lên tình đoàn kết, sự nhiệt tâm trong đội ngũ y tế phục vụ, đã làm vơi đi niềm đau, nỗi buồn, sự sợ hãi, cô đơn của các bệnh nhân nhất là những trẻ em F0 tại những khu cách ly.
- thương lắm, những người em mà Mẹ Hội dòng đã cưu mang và sinh hạ trong thời “loạn lạc Covid” nên mọi nghi lễ Đầu đời và Trọn đời dâng hiến đều giản đơn vì hoàn cảnh xã hội và để “ích quốc - lợi dân”. Thương, vì các em đã hiểu và biết sống chiều sâu ý nghĩa đời dâng hiến: tất cả cho Chúa và cho anh chị em. Thương, vì Chúa đã ban cho các em “có một thời” để cảm nghiệm sâu xa niềm vui thuộc về Thiên Chúa và thuộc về Hội dòng; để vào thời đó và trong ngày đó, từ giữa cộng đoàn Hội dòng, chứ không phải cộng đoàn phụng vụ với những khách mời và người thân thuộc như những Lễ dâng trước kia, các em hân hoan tiến lên thực hiện nghi thức hiến dâng đời mình, với quyết tâm theo Chúa, sẵn lòng buông bỏ tất cả, dù là niềm vui và hạnh phúc tự nhiên rất đáng trân quý mà các em có thể có được trong thời bình yên - không Covid.
- thương lắm, ngày các chị em tại Trụ sở Trung ương Hội dòng nhận kết quả xét nghiệm: “âm – không ai nhiễm Covid” cũng là ngày nhận được hung tin: đã có nữ tu viện tại phường Tân Biên và phường Hố Nai, TP. Biên Hòa bị nhiễm Covid! Thương quá, vì khi “niềm vui âm tính” nơi chị em trong Hội dòng vừa trào dâng òa vỡ, thì “nỗi buồn dương tính” cho các Hội dòng lân cận lại ập đến trong trí lòng các chị em… lời tạ ơn của chị em giờ đã đan xen lời khẩn nài van xin tha thiết: xin Chúa đến! Chúa ơi! Cứu dân con lầm than!... và từ hôm nay, trong lời kinh nguyện xin cho đại dịch mau chấm dứt, lại có thêm những tâm tình nguyện xin cho các cộng đoàn nữ tu đang lâm cảnh khó khăn vì dịch bệnh này.
- thương lắm, các con cái thánh Đa Minh đã có một ngày mừng lễ kính thánh Tổ phụ chưa từng có: một ngày dự Tiệc Thánh mừng 800 năm Sinh nhật về trời của đấng thánhTổ phụ “trên màn hình”; một ngày mừng lễ Tổ phụ không trong viện tu mà tại các điểm truy vết, các khu cách ly F1 hoặc F0; một ngày mà của lễ hiệp dâng cùng hy lễ của Đấng Cứu Độ là chính mình cùng với tất cả những người đang khổ đau và nguy khốn vì đại dịch; một ngày mà lời cầu nguyện như thấm nước mắt, quyện nỗi khổ đau và ẩn hiện nét mặt, cuộc đời của những bệnh nhân, những đứa trẻ F0 mà chị em tôi đã gặp trong những ngày phục vụ; một ngày mà các con cái Thánh Đa Minh muốn làm sống lại tinh thần xót thương của Đấng thánh Tổ phụ trên xã hội này, ngay tại đất nước này; một ngày mà lời kinh: “Cha ơi, xin hãy nhớ mà cầu bầu cùng Chúa cho chúng con…” sao trở nên tha thiết quá!
- thương lắm, ngày mà “dải đất chữ S” mỗi lúc một bớt đi “vùng xanh”, gia tăng “vùng đỏ” và người Việt đang dần kiệt sức, cạn lực trong cuộc chiến chống Covid ; thì vẫn còn đó niềm tin, lòng mến và đức cậy trông trong Giáo hội, thể hiện qua những lời kinh nguyện, việc hy sinh đền tạ của các tín hữu, các cộng đồng dân Chúa, trong đó có cộng đồng Đa Minh Thánh Tâm chúng ta, không ngừng dâng lên Thiên Chúa, để nài xin Người thương cứu nguy và trợ giúp con người hôm nay biết cách đón nhận và vượt qua cơn thử thách khắc nghiệt của thời đại.
- thương lắm và sẽ nhớ hoài công ơn của những anh chị em đã âm thầm cộng tác trong chiến dịch chống Covid hoặc những tình nguyện viên hiến thân hy sinh trong tinh thần khiêm tốn và vô vị lợi, không vì thành tích, không đòi ghi công và cũng chẳng chờ người đáp nghĩa. Thương, vì đã có ở nơi xã hội này, những việc nhân nghĩa linh thiêng xứng tầm con người, xứng danh con của Thiên Chúa Chí Thánh – Chí Nhân.
Vâng, sẽ còn nữa và còn nữa… những nỗi niềm thương mến khi cuộc chiến Covid tại Việt Nam và trên thế giới chưa tới hồi chấm kết!
Và, chúng ta có lý để nghĩ rằng: người ngày nay chúng ta, sẽ thương lắm và nhớ mãi những ngày này, những ngày không chỉ vì có những nỗi tang thương - đoạn trường của con người trong đại dịch Covid – 19, mà đã có đó những dấu ấn không phai của tinh thần trách nhiệm, của tình tương thân tương ái và nhất là dấu chứng của niềm tin, của tình thương và Ơn Cứu độ.
Những ngày như thế quả là đáng có trong đời người và sẽ là những ngày không qua đi, không dẫn vào cõi chết nhưng tồn tại và mở vào cuộc sống an bình-hạnh phúc.

Nt. Maria Nguyễn Thị Túy Phượng, O.P