Nhớ về Ngài với ngàn muôn ngưỡng mộ,
Catarina, người trinh nữ xứ Siena
Đã cảm nhận được tình thương Chúa bao la
Nên từ tấm bé đã say mê đền đáp
Mới sáu tuổi, Ngài thấy Chúa trên ngọn tháp
Đang mỉm cười trong phẩm phục Giáo Hoàng,
Ngài ngắm nhìn, lòng say mến chứa chan,
Quyết trọn đời, sống mãi theo chân Chúa...
Cắt phăng mái tóc, chối từ tình đôi lứa,
Kết duyên Vua Trời qua chiếc nhẫn nhiệm mầu,
Căn phòng nội tâm, Ngài cảm nghiệm thật sâu
Cuộc đối thoại giữa Chúa và người thế
Để tình Chúa trải qua bao thế hệ
Mãi sáng lên, sưởi ấm vạn tâm hồn
Catarina nhận ra, nguyện mãi đáp đền
Tình Thiên Chúa, bằng cả tấm lòng nồng nhiệt.
Dù là nhi nữ, Ngài hăng say quả quyết
Chọn ăn chay hãm mình, quảng đại hy sinh,
Gói trọn đời mình trong Linh đạo Đa Minh
Vì say mến Chúa, thương người đời khốn khổ:
Chăm sóc bệnh nhân, Ngài tự tay băng bó
Vết thương xác thân và cả vết thương lòng
Người tử tội trong ngày tháng cuối cùng
Được Ngài ở bên viếng thăm an ủi
Và cuối cùng, được ơn ăn năn sám hối
Về cùng Cha, trong hạnh phúc rạng ngời.
Và còn nữa, bao chức sắc đạo đời
Đã đến cùng Ngài, xin ban lời tư vấn
Ngài đem lại bình an qua bao cơn khốn quẫn
Được người đời tặng khen: “Sứ giả hòa bình”
Và đặc biệt là vĩ đại công trình
Ngài đưa được ngôi Giáo hoàng trở về La Mã
Thủ đô Công Giáo như vừa hồi sinh lại
Sau bảy mươi năm chia cắt đau thương...
Catarina, con lặng ngắm mẫu gương
Ngài để lại giữa biển đời dâu bể :
Say mê Thiên Chúa và yêu thương người thế
Một chữ YÊU thôi, ngời sáng đến muôn đời,
Xin Ngài thương hướng dẫn cho muôn người
Biết sống yêu hôm nay, tương lai và mãi mãi.
MÂY TRẮNG